Đoạn trường

...Cớ chi sầu quá thê lương? Ta vẫn sống thường, giữa đời gian trá! Đốm mây xanh, điểm yêu thương! Cho bớt đoạn trường, vớt hết đau thương!

Cõi Mộng

...Mây hay bóng ảo bồng bềnh quá Ru người mãi mộng trong sương bay...

Thiên Nhiên

Ngọt Bao luống lang ân tình Tưới tẩm bởi giọt thương Của nguồn suối mát nhiên...

Nguồn gốc và ý nghĩa của tiếng Chuông

Theo niềm tin cho rằng tiếng vang của chuông có thể thấu đến cõi địa ngục u ám, chúng sanh nào bị đọa nơi địa ngục nhờ nghe tiếng chuông này liền được giải thoát. Lại nữa, tiếng chuông thanh thoát của chùa có thể giúp cho loài quỷ đói được nhẹ bớt lòng tham lam, sân hận mà giải thoát khỏi kiếp ngạ quỷ.

Thời cấp sách "đựng đầy hoa phượng"

Mộng ước hồn nhiên - trang giấy trắng.

Thứ Bảy, 2 tháng 8, 2014

TỤC CHÂN

                

Một dạ quyết về CHÂN
Mà sao!
Phiền...lụy... tâm bất an...
Đưa đến, phải âu sầu
Âu cũng do vọng quá nhiều
Vọng theo thế SỰ... mãi đua chen
Đã đi thì phải gặp,
Gặp rồi thì hãy qua
Không thể không gặp mà qua 
Buông…
Tất cả cũng bởi DỤC tâm
Mặc kệ sự đời…
An TỊNH trong TÂM
Hồng danh sáu chữ
Niệm liền thiết thi…

Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Phóng sanh



Tâm từ bi rộng lớn
Em làm các hạnh lành
Mong cho các sanh linh
Được tự do tự tại
Sống thiện với trần thế.
Lươn rắn ếch nhái kìa
Nào có gì là ghê
Khi tâm ta mở rộng.
Sanh linh cảm ân mạng
Hóa kiếp gắng tu thân
Cùng khẩu ý thiện lành
Để đời thoát bể khổ

Tìm cầu về bến giác.

Tịnh



Tịnh...Tịnh...Tịnh...
Công hạnh người trải khắp
Ánh trăng soi cùng tỏ
Gió mát đưa hương lòng
Xoa dịu nỗi nhân gian.

BOONG…



Linh Sơn Phật Đài
Hồi chuông nhẹ thoát
Âm ba vang vọng
Phiền não khách tan
Gọi hồn tỉnh thức
Nương tựa tự thân
Hãy mau quay về
Quyết lòng tu học

Hướng về bến Giác

Mộng si



Đời người cuồng Si
Cho mộng là đẹp
Đêm dài mờ mịt 
Thả hồn theo mộng

Mộng hoài mộng nữa 
Có chi hỡi mộng?
Lặng hỏi chơi vơi
Giọt lệ ngấn đầy
Nhận lại những gì
Cũng chỉ là mộng
Biết mộng rồi đó
Còn mộng chi nữa?
Hết si đến tỉnh 
Giật mình mộng ảo
Mĩm cười với gió
Mát cả hồn ta
Ánh sáng tỉnh thức
Rực cả bao la.

Về


Biển rộng mênh mông muôn trùng sóng 
Khách kia mãi dạo trong sóng nước 
Nhận bao cơn sóng phủ mái đầu
Lòng khách bao phen rồi đó nhỉ

Mới hay biển đâu phải êm đềm
Ồ, vui buồn buồn vui chung gốc khổ
Tỉnh! Khách nương thuyền từ giải thoát 
Vượt sóng mê mờ về bến giác.

Lối đạo



Lối đạo thênh thang ta bước
Cùng với gió mây, hoa cỏ
Hãy hít thở tự nhiên ấy
Sẽ đưa ta vào an lạc.