Thứ Ba, 15 tháng 7, 2014

Về


Biển rộng mênh mông muôn trùng sóng 
Khách kia mãi dạo trong sóng nước 
Nhận bao cơn sóng phủ mái đầu
Lòng khách bao phen rồi đó nhỉ

Mới hay biển đâu phải êm đềm
Ồ, vui buồn buồn vui chung gốc khổ
Tỉnh! Khách nương thuyền từ giải thoát 
Vượt sóng mê mờ về bến giác.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét